Người tiêu dùng biết hợp lý hóa sẽ mua một món hàng miễn là lợi ích từ sự kiếm được và tiêu dùng vượt quá chi phí. chi phí cùa một món hàng là giá cả thị trường của nó, và như vậy người tiêu dùng sẽ mua sắm một hàng miễn là họ sẵn lòng trả trả theo giá thị trường. Vì vậy sự sẵn lòng trả là một thể hiện bằng tiền của lợi ích, và sự sẵn lóng trả tối đa là một thể hiện của lợi ích tối đa.
lượng tối đa mà một người tiêu dùng sẵn lòng trả là thước đo tổng lợi ích. lượng này bị giới hạn bởi thu nhập của người tiêu dùng, và bị ảnh hưởng bời giá cả của những hàng hóa khác.
vì lợi ích của một đơn vị hàng hóa tăng thêm có thể được đo bằng sự sẵn lòng trả cho nó, do đó lợi ích của một loạt các đơn vị hàng hóa tăng thêm có thể được đo bằng sự sẵn lòng trả cho mỗi một đơn vị của loạt hàng hóa này.
thí dụ đơn giản: teho bảng sau
Đăng nhận xét